Nắng

Ánh nắng đổ lên khung cảnh đơn điệu một màu vàng trầm ấm áp.

Cái khung cảnh thường nhật kia mà hàng ngày dòng người vẫn lướt qua như một cách chứng nhận sự tồn tại của nó nay lại trở nên đẹp đẽ lạ lùng. Làm cho dòng người chịu chậm lại ngắm nhìn với lòng đầy ngưỡng mộ.

Người, hít một hơi thật sâu tràn đầy lồng ngực rồi thở phào ra thật sảng khoái.

Khung cảnh vẫn ở đó, con người vẫn ở đó, vẫn luôn tồn tại. Ánh dương kia như hiểu được thế sự, xuất hiện hàn gắn lại cảm tình ở người và vẻ đẹp của vật, cho những tâm hồn cằn cỗi được dịp tắm lại dòng năng lượng mang tên Sống, tương tợ từ thuở đơn sơ.

Người kia, nếu sống một lòng với sự chân thật, như sự bao dung và mộc mạc của cỏ cây hoa lá. Thì không cần đợi đến khi ánh dương xuất hiện, lòng người khi ấy đã tựa như ánh dương trìu mến. Lan toả bao trọn đến cho người, lan toả bao trọn đến cho vật, nét đẹp trường tồn của tình yêu và sức sống mãi.

Pleiku, ngày 4 tháng 2 năm 2025.

Tôi Phụng

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *